Hôm nay dì Khoa đi Châu Đốc viếng Bà, chỉ có Quế Lâm và Hoài Bảo ở nhà. Nấu cơm nước xong, cô chờ đợi anh về để cùng ăn cho vui. Theo thói quen hằng ngày, năm giờ là Hoài Bảo về tới. Kim đồng hồ đã chỉ sáu giờ rồi bảy giờ… tám giờ… mười giờ, Quế Lâm mới nghe tiếng xe của anh. Dù trễ nhưng anh đã về cô thấy an tâm hơn.
Hoài Bảo đi vào nhà với gương mặt đỏ gay xen lẫn mùi rượu. Thấy Quế Lâm ngồi nơi ghế salon, anh cũng ngồi xuống đối diện với cô. Nhìn cô thật lâu, anh nói:
- Quế Lâm! Tại sao em lại đến đây ở, để anh phải khó xử bên tình bên nghĩa, anh không thể bỏ bên nào được cả. Anh khổ lắm, em có biết không? - Giọng lè nhè, Hoài Bảo nói tiếp - Đó là anh chưa nói đến chuyện đám cưới, nếu có xảy ra chắc anh rất đau khổ, anh thật tình không dám nghĩ đến.
Quế Lâm ngạc nhiên nhìn Hoài Bảo. Những lời của anh vừa nói làm cho cô có cảm giác mình là người phạm tội, bị kết án. Lần đầu tiên, cô thấy anh say. Thường thì những người say hay nói thật những gì ở lòng mình. Vậy là anh đang nói thật với cô, anh đang trách cô.
Tất cả sách điện tử, ebook trên website TimSach.VN đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy để ủng hộ Tác giả và Nhà xuất bản