Mấy trận mưa dầm, mấy cơn gió mang lẫn hương sen, Giang Nam đã thành khói nước mơ màng. Rêu xanh ẩm ướt trong sân nhỏ đang sinh sôi trong mưa. Vào mùa này, rất nhiều người đang thăm hỏi những tin tức về hoa sen, và mùi hương thần bí xao động hoàng hôn của hoa nhài. Không biết bao nhiêu người còn nhớ từng có một cô gái, đã từng đi qua những ngày tháng Tư nhân gian, thầm hẹn ước với mùa hạ sen nở.

Một người, một quyển sách, một chén trà, một giấc mộng sau rèm. Có lúc, nỗi cô đơn xui khiến lòng người rung động như thế, Nếu cũng chỉ có khoảnh khắc này, thế sự mới trở nên phẳng lặng đến vậy. Gió mát thổi tung trang sách, mưa khói khiến những bài thơ từ và câu chuyện trong cuốn sách phủ bụi tràn ngập hơi ẩm. Một mình ngồi tựa cửa sổ, ngắm nhìn góc ngõ nhỏ lát đá xanh, một chiếc ô giấy dầu đã lâu mới thấy che chắn tháng năm đang lướt qua mái hiên.

Năm tháng se lạnh, một câu chuyện cũ đã trở thành xa xăm đó bị mưa xuân ngấm ướt, gió thu thổi bay, từ lâu đã gột hết lớp điểm trang, trở nên trong sạch sáng tỏ. Ngỡ rằng đã từng trải qua đời người vội vã tụ tan, từng nếm đủ thứ khói lửa trần thế, cũng nên gánh vác nỗi tang thương mà tuế nguyệt mang lại cho chúng ta. Nhưng thời gian rõ ràng vẫn an nhiên tự tại, mà núi đá cỏ cây lại không hề tổn thương như vậy. Chỉ là những tòa thành đã từng trải qua năm tháng đằng đẵng, lại càng trở nên gầy yếu mong manh trong mưa phùn. Trà được đun với quả mơ xanh vẫn là mùi vị của năm xưa, mà người chúng ta chờ đợi đã không bao giờ tới nữa.

Sau này mới biết, cô gái một thân áo trắng ấy đã hóa thành chim yến, đi tìm tổ cũ ở miền quê sông nước. Những nơi cô đã đi qua, có hoa nở trên cây, giữa xà nhà mà chim yến kêu ríu rít, còn lưu dấu giấc mộng ấm nồng. Có người nói, cô là một cô gái tinh khiết như băng, cho nên bất luận nhân thế có đổi thay thế nào, cô vẫn giữ dung nhan xinh đẹp ấy. Có người nói, cô là một cô gái lý trí, cho dù phải đối mặt với cám dỗ ra sao, cuối cùng đều có thể an toàn thoái lui.

Đang tải sách
Trang chủ