Nếu bạn có thể yên tĩnh và im lặng, thì cái gì còn lại ngoại trừ việc thở? Chỉ việc thở còn lại, không cái gì khác. Việc hít vào thở ra không khác gì nhiều hơn việc không khí đi vào và đi ra bong bóng hơi. Cho nên Phật nói: “Ta chỉ là cái bong bóng. Ta đã ở đâu? Bong bóng nổ và các ông lại đang hỏi nó đi đâu?” Nếu ai đó như Phật, biết rằng mình giống như bong bóng, thế thì làm sao người đó có thể viết tự truyện của mình hay nói về kinh nghiệm của mình được? Bất kỳ cái gì người đó có thể nói sẽ bị hiểu lầm. Tự truyện không tồn tại. Nói một cách sâu sắc, linh hồn cũng không tồn tại. Bản ngã không tồn tại khi người ta đạt tới hiểu bản thân mình. Mọi thứ giống như một chuỗi giấc mơ, gống như màu cầu vồng được tạo ra trên bong bóng. Màu sắc mất đi khi bong bóng nổ. Đó là kết quả rất hiển nhiên.

Đang tải sách
Trang chủ