Đánh Giá Sách: Chỉ Là Hoàng Hậu – Vu Tình Truyện kể về cuộc đời của nữ chính Từ Đạt, một người phụ nữ với số phận vượt trội trong vùng đất Tây Huyền. Được dự đoán từ khi còn trẻ rằng cuộc đời này sẽ đầy sóng gió, Từ Đạt phải đương đầu với những thử thách khó khăn. Nam chính Lý Dung Trị, một hoàng tử từ Đại Nguỵ, đã xuất hiện và trở thành người đồng hành đáng tin cậy của Từ Đạt. Tình cảm giữa họ dần trở nên đặc biệt, và dù có những khó khăn, họ vẫn chọn ở bên nhau. Điểm đáng chú ý của câu chuyện là sự phát triển của mối quan hệ giữa Từ Đạt và Lý Dung Trị, với sự hỗ trợ và quan tâm từ nam chính. Mặc dù có chút phức tạp, nhưng đến cuối cùng, tình yêu và sự hi sinh của họ vẫn chiếm lấy trái tim đọc giả. Phong cách viết của tác giả rất mượt mà, dẫn dắt độc giả qua từng chương một cách hấp dẫn. Dù số trang không nhiều, nhưng nội dung đầy đủ, không gian giữa những cung bậc cảm xúc. Mặc dù có một chút yếu tố buồn, nhưng vẫn thu hút được độc giả thích thể loại lãng mạn. Mình đã đọc cuốn sách này cách đây một năm và vẫn đánh giá nó cao với 4.5/5 điểm. Nếu bạn đọc thích thể loại lãng mạn, chắc chắn không nên bỏ lỡ câu chuyện này.Thái tử điện hạ không dừng lại, lòng không ngừng rưng rưng. Ôi, sắp lên ngôi Thiên tử, mọi thứ đều chưa tính trước, nhưng liệu anh ấy đã nghĩ đến những người hầu cận của mình chưa? Nếu xảy ra điều gì, dù là một quan viên nhỏ ở Đại Ngụy, anh ấy cũng sẽ phải chịu trách nhiệm. Khi một cô gái đứng ở cửa Linh đường, Thái tử gọi: “Điện hạ.” Một cuộc trao đổi nhẹ nhàng với nữ học sĩ tỷ tỷ của Từ Đạt tiếp tục, khi Thái tử muốn nhìn mặt Từ Đạt cuối cùng trước khi quan tài được đóng. Từ Học sĩ chia sẻ về cuộc sống yên bình cuối đời của Từ Đạt và mong rằng họ có thể gặp nhau sau một khoảng thời gian dài. Đi theo nữ học sĩ, Thái tử chứng kiến Thi thể của Từ Đạt trong quan tài thanh tịnh. Sự ra đi đột ngột của Từ Đạt vì một căn bệnh không được chữa trị đúng lúc. Thương cảm và tò mò, Thái tử hỏi về việc an táng của Từ Đạt tại Tây Huyền. Cuối cùng, một sự cố đột ngột xảy ra khi quan tài bị dính máu. Khi mọi người trong phòng hoảng sợ, Thái tử vẫn tập trung vào Từ Đạt, đặt câu hỏi về tình hình đẳng bại khá giữa tây huyền và Đại Ngụy. Lí Dung Trị không ngắm nghỉ, không nói với nữ học sĩ thức hẳn là Từ Hồi. Ông thướt tha cử chẻng nhìn đến bất kỳ ai khác trong phòng. Ông thắc mắc rằng Từ Đạt sao lại tuyệt mạng đến vậy, hơn nữa không chịu ở lại với bốn bề cuộc sống của ông. Cuối cùng, ông buông câu nói cuối cùng lên đời.Chàng Thái Tử Tây Huyền Từ Đạt thật sự là niềm tự hào của Vương gia Lí Dung Trị. Dù hôm nay chỉ là Thái Tử phi, ngày mai sẽ trở thành Hoàng hậu Đại Ngụy. Ai dám đưa Thái Tử phi thoát khỏi vương quốc Đại Ngụy chúng ta không? Đúng là câu hỏi khó đấy. Mọi người đều ngạc nhiên, không một ai dám đáp lại. Trong căn phòng tĩnh lặng. ※ Không ai có thể ngờ rằng, vào đêm hôm đó, một vị khách lịch lãm đến chơi, ánh mắt quét qua mọi người. Thật hoàn hảo, không ai biết trong tương lai, anh ta có thể đạt được một vị trí quan trọng [3]. Hơn mười năm sau, khi tóc đã bạc phơ, anh ta vẫn cầm chiếc quạt lông, lòng bối rối: Khi ấy, anh ta cảm thấy đó là tình cảm chân thành, đúng đắn, đầy xúc động. Nhưng sau này khi ghi chép về cuộc đời “không công bằng” của vị Hoàng Đế Đại Ngụy kia, anh mới nhận ra, hóa ra trong đêm đó, cảm xúc của anh chỉ là sự rung động của Hoàng Đế Đại Ngụy này mà thôi. [1]: 四方馆 – Tứ Phương Quán. Thời Tùy, Tứ Phương Quán là nơi tiếp đón các sứ giả từ bốn phương, nên mới được đặt tên như vậy. [2]: Thiên thính – 偏厅. Phòng tiếp khách ở hai bên sảnh chính… nên mình gọi là sảnh phụ, tức sảnh ở bên… [3]: Sử quan – nhà sử học ghi chép lịch sử. Ở Việt Nam có Ngô Sĩ Liên. Rủ sách “Chỉ Là Hoàng Hậu” của tác giả Vu Tình để khám phá thêm về câu chuyện này nhé.
Reflow text when sidebars are open.