Thể loại: thương trường, đua xe khốc liệt, nam nữ cường, sủng, sắc, HE
Độ dài: 67 chương + 2 NT
Tình trạng: Hoàn
---------
Văn án giới thiệu như thế này :
Mỗi thành phố đều có một tên vô lại một tay che trời, Tiêu Trạch vừa vặn là một trong số đó.
Mỗi thành phố đều có một thanh niên khác người, Nhan Hoan thật không may chính là một trong số đó.
Lần đầu tiên Nhan Hoan gặp Tiêu Trạch, lỗ mãng, cô thản nhiên dựng thẳng ngón giữa vào mặt tên vô lại này…
…..
Nghe giới thiệu ngắn ở trên là chắc hẳn các bạn có thể phần nào hình dung ra hoàn cảnh hai anh chị này gặp nhau như thế rồi đấy.
Phải nói Tiêu Trạch là một công tử nhà giàu, nổi tiếng thích chơi xe và đặc biệt anh rất yêu quý và tự hào về con xe Reventon màu xám phiên bản giới hạn trên toàn thế giới, cũng như khả năng cầm lái sau vô lăng của mình. Nhưng niềm tự hạo ấy đã bắt đầu có dấu hiệu rạn nứt khi anh và con xe yêu quý của anh thế mà bị một chiếc GTR vượt mặt.
Không chỉ bị vượt qua, bị giơ ngón giữa vào mặt, bị cảnh sát thổi phạt mà quan trọng hơn kẻ làm rạn nứt niềm tự hào của anh lại là một người phụ nữ. Bản tính kiêu ngạo như Tiêu Trạch làm sao chấp nhận được chuyện đó chứ.
Chính vì vậy anh không ngại dùng mọi mối quan hệ để lôi đầu người phụ nữ to gan kia ra. Một phần vì tự tôn đàn ông, một phần khác vì cảm giác khó nói trong lòng vừa mới phát tán.
Lần thứ hai gặp nhau lại thách đấu đua xe trên núi và lần nữa Tiêu đại thiếu gia của chúng ta lại phải… nhìn đít xe của người khác :v Vâng chính lúc này đây cuộc truy đuổi thật sự đã bắt đầu.
Lại nói về nữ chính Nhan Hoan, nếu nhìn bề ngoài không ai nghĩ Nhan Hoan lại có thể là thiên kim tiểu thư của một ông trùm ở Anh quốc. Cô ăn mặc đơn giản, áo thun, quần jean, giầy thể thao, suốt ngày lăn lộn ở gara sửa xe chung với một đám đàn ông và đặc biệt là một tiểu thư …đam mê tốc độ.
Như Tiêu Trạch và một tay chơi xe khác nhận xét Nhan Hoan thật sự là một kẻ điên trên đường đua, một kẻ điên đầy quyến rũ.
Dăm ba bữa là qua làm phiền, làm phiền thì thôi đi, tên đàn ông vô lại này còn giữa ban ngày ban mặt mà cướp xe của cô, ba lần bốn lượt muốn cô làm tài xế riêng cho hắn. Nhan Hoan không phải cừu non hay tiểu bạch thỏ, cô thừa biết mục đích của Tiêu Trạch là gì… nhưng cô sợ…
Trước sự theo đuổi mãnh liệt và dây dưa dai như đỉa của Tiêu Trạch, Nhan Hoan cảm thấy sự xao động trong lòng mình ngày càng khó tả. Không ai biết đằng sau sự nam tính mạnh mẽ kia là một quá khứ đầy tổn thương như thế nào, chính cái quá khứ đó làm Nhan Hoan mất niềm tin vào tình yêu và đàn ông như bây giờ. Nhưng nhờ có sự quan tâm, cũng như chính con người của Tiêu Trạch đã tiếp thêm cho cô sức mạnh để một lần nữa thử nắm bắt lấy tình yêu.
Nhưng tình yêu của cả hai lại gặp phải một rào cản lớn, hay nói chính xác hơn là một người với chấp niệm tình yêu dành cho Nhan Hoan quá lớn. Đó là Lãnh Ngự Thần, người anh khác cha khác mẹ với cô.
Lãnh Ngự Thần yêu Nhan Hoan suốt mười năm, tìm kiếm cô suốt mười năm dù anh biết rằng cơ hội để Nhan Hoan đáp trả tình cảm này gần như là con số 0. Mẹ anh là người phá hủy gia đình của cô, tuổi thơ của cô… có lẽ anh không xứng nhưng biết làm sao khi anh quả thật không buông xuống được.
Trước sự chèn ép và uy hiếp ngày một quá đáng của Lãnh Ngự Thần, liệu tình yêu của của Tiêu Trạch và Nhan Hoan còn giữ được trọn vẹn? Hoặc cả hai chia tay hoặc cha của Tiêu Trạch sẽ vào tù? Nhan Hoan sẽ quyết định như thế nào đây? Bị bạn thân phản bội, công ty phá sản, một công tử vốn ăn chơi như Tiêu Trạch có thể xoay mình trước kẻ nổi danh trên thương trường như Lãnh Ngự Thần không? Để hiểu rõ hơn bạn chỉ có thể đọc bộ truyện này mới biết được.
Mình thật sự rất thích bộ này, từ nội dung, tính cách nam nữ chính, cách xây dựng tình tiết truyện v…vv đều rất hay. Đọc Truy Đuổi ở những đoạn đua xe cứ làm mình liên tưởng đến bộ phim Fast and furious, đầy kích thích và vô cùng lôi cuốn. Ngoài ra có thể nói Nhan Hoan là số ít nữ chính để lại ấn tượng mạnh cho mình ở style “Nữ cường”. Cô mạnh mẽ, độc lập, khi cần thì có nét yếu đuối của thiếu nữ, lúc lại mang sự quyến rũ của đàn bà, khi thì hào sảng như đàn ông, yêu ghét rõ ràng, lý trí và dứt khoát.
Còn nam chính Tiêu Trạch, vẫn là hình mẫu cơ bản của soái ca, nhưng điều làm nên sự đặc biệt của nam chính trong truyện này chính là tác giả đã dẫn dắt một cậu thiếu niên ngông cuồng dần trưởng thành thành một người đàn ông đỉnh đạc.
Có thể nói điều làm mình hơi tiếc ở câu chuyện này chính là nam phụ Lãnh Ngự Thần được xây dựng chưa tới lắm. Gía như tác giả thể hiện sự hi sinh, bất lực, dằn vặt của anh nhiều hơn, hay ở cuối truyện có một tình tiết cao trào dẫn đến sự buông tay của anh thì mình nghĩ truyện chẳng còn gì có thể chê được nữa.
Truyện có thịt và thịt được miêu tả rất khéo, đầy từ ngữ tượng thanh tượng hình gây kích thích nhưng không hề thô tục. Tin mình đi, bạn sẽ không hối hận khi nhảy hố bộ này đâu.
#Hôn_Quân
Bìa: #Họa Gian Phi
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban
Reflow text when sidebars are open.