Mình thực sự rất hào hứng khi giới thiệu câu chuyện này với các bạn. Nữ chính, Trương Lam, sở hữu ba yếu tố quan trọng mà hầu như ai cũng mơ ước: xinh đẹp, nhà giàu, và có tính cách sôi nổi. Với vẻ ngoài hoàn hảo như vậy, dường như nam chính không thể không để ý và đổ rầm rầm đấy ạ.

Trương Lam, dù học hành bết bát nhưng lại rất ham chơi. Khi bố mẹ quyết định chuyển cô đến một trường cấp ba danh tiếng, hy vọng rằng việc học cùng các học sinh giỏi sẽ tác động tích cực và giúp Trương Lam thay đổi. Và tại ngôi trường mới, cô đã gặp Tiết Nhượng – chàng học sinh 5 tốt, đẹp trai và có lòng tốt.

Ban đầu, Trương Lam đã phải lòng Tiết Nhượng, nhưng anh chàng này lại luôn giữ vẻ lạnh lùng khiến cô cảm thấy bối rối. Tuy nhiên, khi cuộc sống đưa họ đến gần nhau hơn, tình cảm giữa họ cũng dần nảy nở.

Tình yêu của họ đầy dễ thương và lôi cuốn, và mình không thể không ngưỡng mộ cách họ duy trì mối quan hệ tốt trong khi vẫn giữ được thành tích học tập đáng nể. Cuối cùng, liệu cả hai có cùng nhau bước vào thời gian thi đại học không đây?

Với tất cả cảm xúc và bí mật đầy hấp dẫn, câu chuyện này chắc chắn sẽ khiến bạn phải la cà và không thể rời mắt đâu. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!Chữ “thì” bất ngờ diễn ra ở đây, mẹ Tiết Nhượng biết chuyện của cậu và Trương Lam.

Trong mắt gia đình, Tiết Nhượng là đứa con ngoan được kì vọng rất lớn, cậu làm gì cũng phải tuân theo ý cha mẹ. Sau khi nghe chuyện con mình yêu đương, đối tượng lại còn là một cô gái “đội sổ”, mẹ Tiết Nhượng hết sức bực tức vì nghĩ con mình sẽ chểnh mảng học tập. Bà ta lén lút hẹn gặp mặt Trương Lam, đe dọa bắt cô bé phải chia tay con trai mình. Và đó chính là khởi nguồn cho mọi sự bất hạnh sau này của bọn họ.

Trương Lam tuy ngoài mặt mạnh mẽ nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là cô tiểu thư được bao bọc lớn lên, không biết đến sự độc ác của thế giới xung quanh. Bị mẹ Tiết Nhượng dọa một trận, cô gái bị chấn động tâm lí không hề nhẹ, sinh ra ám ảnh với gia đình cậu. Vì vậy, cô đành phải lựa chọn cách làm cực đoan nhất – bỏ trốn. Trong một đêm, cả nhà họ Trương chuyển đi nơi khác, không một lời từ biệt với Tiết Nhượng. Khi cậu biết chuyện xảy ra thì đã quá muộn.

Những năm sau này, Tiết Nhượng vẫn không ngừng tìm kiếm tung tích của Trương Lam. Cậu dần trưởng thành, trở thành một sinh viên đại học xuất sắc, cũng bắt đầu lập nghiệp. Và tác giả không phụ lòng người đọc, thời gian ngoài đời thực thì nhanh chứ thời gian trong sách thì chỉ qua vài dòng là xong. Cuối cùng thì Tiết Nhượng cũng gặp lại Trương Lam, một lần nữa bắt đầu kế hoạch truy đuổi vợ tương lai. Nhưng lần này thì khó khăn hơn trước một chút, bởi ám ảnh tâm lí khi xưa của cô vẫn còn.

Đọc đến đoạn này tớ mới thấy khâm phục tầm nhìn của ba Trương Lam. Ông không cấm hai người yêu đương, thậm chí còn ngầm giúp đỡ Tiết Nhượng lập nghiệp. Tuy nhiên ông ra điều kiện với cả hai rằng, nếu Trương Lam mãi mãi không thể đối mặt bình thường với cha mẹ Tiết Nhượng thì hai người buộc phải chia tay.

Thực ra ông rất thương con gái mình, ông cũng hiểu nếu để Tiết Nhượng đứng giữa tình thân và tình yêu, có thể lúc này cậu sẽ chọn tình yêu, nhưng về lâu dài cậu không thể bỏ mặc hai vị phụ huynh đã sinh dưỡng mình. Ông đặt điều kiện cũng là phép thử cho tình yêu của họ.

Và cái kết tất nhiên là Trương Lam đã chiến thắng nỗi sợ hãi, nam thần nhà các bạn thì vui vẻ ôm người đẹp về nhà. Câu chuyện tình yêu ngọt ngào đã có một cái kết đẹp như cổ tích, còn những chú cún độc thân như chúng ta mãi mãi sẽ chỉ có thể ngồi nhìn người ta mà hâm mộ.

Đoạn đầu truyện khá ổn, nam chính vừa lạnh lùng lại có chút gian xảo, làm việc xấu mà vẫn đàng hoàng như thường. Nhưng đoạn sau khi hai người lớn lên thì tớ cảm thấy tính cách nữ chính hơi tiểu thư bánh bèo một chút, vì những lí do nhỏ nhặt mà khiến hai người phải xa cách, làm nam chính của chúng ta ôm trái tim đau khổ bao lâu. Tuy nhiên bỏ qua những điều ấy thì đây vẫn là một câu chuyện khá dễ thương dành cho những trái tim yêu màu hường thích tình yêu như tớ.

Các bạn nếu yêu thích bài review hãy thả hoa và thả crush cho tớ nhé, cảm ơn mọi người hihi! _____ Review by #Huyên Tần – fb/ReviewNgonTinh0105Bão vừa qua khỏi, nhiệt độ ngày thứ hai lại tăng lên, toàn bộ trường học bị bao phủ bởi sự oi bức, khó chịu. Trương Lam từ trên xe bước xuống, lưng đeo túi sách, miệng còn ngậm kẹo que, nhìn trường trung học trọng điểm, cô xoa trán một cái. Cũng không biết ba cô đang suy nghĩ gì.Cô rõ ràng ở Thanh Diệp học rất tốt, sao lại muốn đem cô ném đến nơi này. Nói đến để rèn luyện? —-Còn đặc biệt tìm một người trông chừng đưa cô vào.Người còn chưa đến chỗ giáo vị, một lão sư tóc hoa râm liền đi ra, trong tay cầm danh sách, vừa nhìn thấy cô, nhất thời nở nụ cười tươi: ” Là Trương Lam sao?” Trương Lam đem kẹo que cắn nát, vội vàng để trong miệng ngậm, sau đó ném que xuống dưới, nhét vào trong túi, cười nói: ” Đúng vậy, thầy, là em.” Tề Hoành gật gật đầu, hướng về phía sau cô nhìn thoáng qua, Trương Lam biết ông đang tìm cái gì, liền nhanh miệng nói: “Thầy, mẹ em không có thời gian, chỉ có mình em tới, cha em, ông ấy cũng rất bận.””Nga nga nga, như vậy a, đi, đi, tôi đưa em đến lớp.” Tề Hoành mỉm cười, thái độ nhiệt tình, thành tíchTrương Lam có chiều cao không quá ấn tượng, nhưng bà cô đã hỗ trợ một khoản tiền không nhỏ để xây dựng thư viện mới. Trương Lam luôn rất lịch sự và cảm kích. Trong khi Tề Hoành, dường như nghĩ rằng, mặc dù cô là nữ sinh, nhưng vẫn cần phải thể hiện khả năng quản lý. Sau khi nói xong, cô đã dẫn bà cô đi lên lớp. Khi đó, chuông vang lên ngay lúc học sinh bắt đầu đổ xô vào lớp. Trương Lam đang nhai kẹo, ánh mắt cô quét qua mọi người xung quanh. So với trường Thanh Diệp, nơi này có vẻ cũ kỹ hơn một chút. Học sinh ở đây cũng rất nghiêm túc, cô trông buồn chán, thậm chí có vẻ ngáp một cái. Lớp mười ba, phần lớn học sinh đều là học sinh giỏi, luôn đạt thành tích trong top 100 hằng năm, nổi tiếng trong thành phố. Trương Lam mặc chiếc váy đen dài tới gối, áo sơ mi trắng để ngoài váy mà không cất vào trong. Cô có vẻ như đang nói gì đó trong miệng, tuy nhìn thoáng qua không thấy được. Tề Hoành cùng cô đi vào lớp, tất cả mọi ánh mắt đều hướng về cô. Tề Hoành vỗ tay lên bục giảng và giới thiệu: “Đây là bạn học mới, tên là Trương Lam, hãy chào đón cô ấy.”Mọi ánh mắt đều hướng về Trương Lam, và sau ba giây, người đầu tiên lên tiếng chào đón cô có vẻ hơi qua loa, không hẳn chân thành. Phan Vĩ, ngồi phía sau, cười hỏi: “Thành tích của bạn học mới thế nào? Bạn đã thi lại bao nhiêu lần để vào lớp chúng ta vậy?” Tề Hoành gọi: “Phan Vĩ!” Phan Vĩ vẻn cười: “Thầy, đừng lo lắng quá. Thầy không phải lúc nào cũng nói là nếu thành tích kém sẽ ảnh hưởng đến điểm của cả lớp phải không? Chúng ta chỉ muốn kiểm tra một chút khả năng thực sự của bạn học mới thôi.”Phan Vĩ có thành tích tốt nhưng lại thích trêu chọc người khác. Khi nói chuyện, ánh mắt luôn đổ về Trương Lam và nụ cười của anh ta có vẻ thâm ý. Tề Hoành, với vẻ mặt lạnh lùng, không thể lên tiếng trước học sinh, nhón ngón tay vài cái, đang muốn trò chuyện. Trương Lam lại cười nhẹ và chậm rãi nói: “Vâng, mỗi môn tớ đều điểm trượt, nhưng tới đây, mình nghĩ là để cho học sinh giỏi rèn luyện.”Cô không hề tỏ ra xấu hổ. Tất cả học sinh trong lớp đều cảm thấy kinh sợ. Phan Vĩ cười một cái, và sau đó mọi người cũng cười theo, nhưng dành cho bạn học mới này, họ có vẻ đặt ra một mối quan hệ gần gũi hơn. Tề Hoành nhấc tay chỉ vào chỗ ngồi thứ tư và nói: “Em, ngồi đấy nhé.”Vị trí nào? Tất cả mọi người đều quay sang nhìn phía sau. Trương Lam với vẻ biết ơn nói cảm ơn thầy, sau đó đi đến chỗ ngồi cuối cùng trong hàng thứ tư, nơi có một chàng trai mặc áo sơ mi trắng, đeo tai nghe màu đen, đang tựa lưng vào ghế và cúi đầu, không xuất hiện phản ứng. Phan Vĩ gọi chàng trai: “Tiết Nhượng, bạn của cô ấy đấy! Được học trò!”Mời bạn đón đọc tác phẩm “Cho Tớ Mượn Bài Tập Chép Với” của tác giả Bán Tiệt Bạch Thái.

Đang tải sách
Trang chủ