Trong thế giới đầy người, có một cô bé tên là Vy Vy, xinh đẹp như thiên thần. Không ai có thể cưỡng lại vẻ đáng yêu của cô bé này, mọi người thường gọi cô ấy là “thiên thần nhỏ”.
Một trong những người yêu thương Vy Vy là một chàng trai lạnh lùng, tính tình tà ác, luôn muốn dụ dỗ cô trở thành vợ của mình.
Một ngày, gia đình Lưu đối mặt với một sự cố khiến ai cũng phản đối, đó là Vy Vy, thiên thần nhỏ của họ, bất ngờ tuyên bố muốn đi làm.
Vy Vy, bảo bối của nhà Lưu, đã tốt nghiệp đại học sớm hơn mọi người và có vẻ đẹp nhỏ nhắn, chỉ cao khoảng 1m60. Gương mặt cô bé vô cùng dễ thương, đôi mắt to tròn và ánh môi hồng luôn rạng ngời. Da da cô bé mịn màng như da em bé, vì thế mọi người đặt cho cô bé biệt danh là “thiên thần nhỏ của nhà Lưu”.
Trong phòng khách lớn của nhà Lưu, mọi người quay quần, không ai hài lòng khi Vy Vy muốn đi làm. Ông Lưu, cha của Vy Vy, buộc phải la lên, thể hiện sự không đồng ý, nhưng sau cùng lại chấp nhận, bởi ông hiểu rằng cô con gái duy nhất của ông thực sự muốn trải nghiệm công việc đi làm.
Vy Vy đã đúng với sự dễ thương của mình, khiến gia đình mềm lòng chấp nhận quyết định của cô bé. Nhưng ông Lưu cũng nhắc nhở nếu cô làm quá sức, họ sẽ can thiệp.
Cuối cùng, mọi chuyện đã được giải quyết, Vy Vy sẽ được làm việc tại công ty “Thiên Thần”. Cô bé đã gửi đơn xin việc từ trước, nhưng giữ bí mật với gia đình. Công ty này được mọi người đánh giá cao với vị tổng giám đốc trẻ tuổi, biết cách phát triển kinh doanh.
Vy Vy rất háo hức và vui mừng khi được đi làm. Vẻ đẹp và sự dễ thương của cô bé sẽ chắc chắn mang lại nhiều điều thú vị trong chuyến hành trình mới của mình.Mới hôm qua, tôi nhận được cuộc gọi về việc trúng tuyển, nên phải báo cho họ biết rằng nếu không ở nhà nhiều, tôi sẽ biến thành cây nấm mốc. Khi ”Mời ông bà chủ vào ăn cơm ” thím Trương từ nhà bếp mỉm cười hô, thím Trương đã phục vụ cho gia đình nhà Lưu suốt ba đời, từ ông nội của Vy Vy đến bây giờ. Nhà Lưu coi bà như một phần của gia đình, đối xử với bà một cách hòa thuận và vui vẻ. Lúc tới giờ ăn, Vy Vy thả dĩa bánh ngọt đang còn ăn dang dở để chạy thẳng vào nhà ăn và ngồi xuống chỗ của mình, ánh mắt rực sáng nhìn những món trên bàn – toàn những món cô thích. Ông Lưu cười vui vẻ và theo gót mọi người vào nhà, nhưng trong lòng ông có chút lo lắng. Đứa con gái này từ nhỏ đến lớn sống trong hạnh phúc, không biết khi ra bên ngoài sẽ phải đối mặt với những điều gì. Chú hai nhìn thấy và vỗ vai ông Lưu, đồng tình: ”Anh cả, không nên lo lắng, tiểu Vy cũng đã lớn, cũng nên cho nó trải đời một chút”. ”Được rồi, hãy để nó tự do” – ông Lưu biết rằng đó là cách tốt nhất. Buổi tối của nhà Lưu luôn đầy hạnh phúc và hòa thuận, nhưng hôm nay ai cũng thấy Vy Vy vui nhất. Hôm nay cô ăn thêm một chén cơm, khiến mọi người như sững sờ. Ai cũng biết Vy Vy ít khi ăn. Ông Lưu đã phải mời nhiều chuyên gia dinh dưỡng tới nhà, tình trạng ăn uống mới cải thiện một chút, nhưng vẫn ăn rất ít. Nhưng hôm nay, Vy Vy ăn thêm một bát cơm, điều đó thực sự làm mọi người bất ngờ. Thấy con gái nhỏ vui vẻ, ông Lưu không muốn ngăn cản. Để con bé trải qua sự đời là điều tốt. Mời các bạn đón đọc “Bé Con Của Tổng Giám Đốc Phúc Hắc” của tác giả Bé Mập.
Reflow text when sidebars are open.