Cuốn sách “Cây Nói Dối” kể về cuộc phiêu lưu đầy hấp dẫn của cô bé Faith Sunderly. Với sự thông minh, dũng cảm và ham muốn khám phá, cuốn sách này sẽ chinh phục trái tim của độc giả nhí mọi lứa tuổi. Với cốt truyện kết hợp giữa bí ẩn và mạo hiểm, tác phẩm của Frances Hardinge sẽ mang lại cho bạn nhỏ những trải nghiệm đáng nhớ trong kỳ nghỉ hè. Đừng bỏ lỡ cơ hội tìm hiểu về Faith Sunderly và hành trình của cô trong việc tìm kiếm sự thật và bảo vệ mạng sống của mình. Hoàn toàn xứng đáng để đọc trong mùa hè này!Nằm cuộn gọn bên trong chuyến đi mỗi khi bong trùng tàu. Phía sau cô bé, những tiếng hò hét cố át tiếng bọn mòng biển và tiếng phụt phụt phụt từ cái chân vịt lớn của con tàu. Cơn mưa dâng lên dồn dập và mọi người trên tàu đang tranh nhau chỗ có mái che ở phía đuôi. Tàu này có khoang hành khách nhưng không có khoang hành lý được. Bà Myrtle, mẹ của Faith, phải đấu tranh khá nhiều mới giành được một chỗ rộng đủ cho hành lý gia đình.Sao Faith lén liếc ra xem bà Myrtle chỉ huy hai phu hành lý xếp va li và thùng gỗ của nhà Sunderly vào chỗ. Hôm nay trông bà mệt mỏi và xanh xao hơn, khăn che đầy cằm, nhưng vẫn dễ thương, duyên dáng, tự nhiên với niềm tin của một người phụ nữ đẹp vào lòng hào hiệp giúp đỡ của người khác.Ở phía khác, cậu Miles mặt tròn ngồi chợp mắt trên ghế, thoải mái như chú cún con vùi mình trên thảm. Faith nhìn thấy hình dáng của một người đàn ông cao lớn, yên lặng. Bố của Faith, trong chiếc áo choàng mục sư màu đen, đầu đội nón rộng vành che khuất vầng trán cao và mũi khoằm.Bố luôn là người mà Faith ngưỡng mộ. Ngay cả khi ông trầm ngâm nhìn xa xăm vào chân trời mây xám, tách mình hoàn toàn với cơn mưa lạnh như trút nước, mùi rác ở đuôi tàu, khói và tiếng ồn ào xung quanh. Faith đã thấy ông nhiều hơn trên bục giảng ở nhà, nhìn thấy bố ngồi ở đây thật khác biệt. Hôm nay Faith cảm thấy lòng mình nhói lên sự đồng cảm. Bố không cảm thấy thoải mái, giống như một con sư tử phải biểu diễn dưới cơn mưa.Theo lệnh của bà Myrtle, Faith ngồi trên cái sọt to nhất để ngăn không cho ai kéo ra nữa. Thường thì nó luôn chìm vào không gian xung quanh, vì chả ai quan tâm tới một cô bé mười bốn tuổi mặt mày khắc khổ với bím tóc màu nâu bùn. Nhưng giờ đây, nó phải rúm ró dưới ánh mắt bực tức của mọi người, chịu nỗi xấu hổ mà bà Myrtle chưa bao giờ cảm thấy.Dáng vẻ nhỏ nhắn của bà Myrtle đứng cản trở không cho ai khác đẩy thêm hành lý vào dưới mái che. Một người đàn ông cao to vạm vỡ, mũi gồ ghề, sắp mang rương chen qua bà, nhưng bà chặn đứng bằng cách quay lại mỉm cười.Bà Myrtle chớp mắt hai lần, đôi mắt xanh to tròn của bà mở lớn, ánh nhìn sốt sắng như thể bà vừa thấy rõ con người trước mặt. Mặc dù ửng hồng và mệt mỏi, nụ cười của bà vẫn toát ra vẻ dễ thương chất phác.“Cám ơn ông đã thông cảm,” bà nói bằng giọng khẽ vỡ.Dây là một trong những chiêu bà Myrtle dùng để đối phó với cánh đàn ông, một cử động nhẹ nhàng mà bà thể hiện tự nhiên như quạt vỗ tay. Mỗi lần chiêu này hiệu quả, Faith lại thấy tim mình lạc nhịp. Ông kia đỏ mặt, khẽ cúi đầu rồi lùi lại, nhưng Faith vẫn cảm nhận được sự ấm ức trong lòng ông ta. Thực sự, gia đình nó có lẽ đã làm mất lòng nhưng khách trên tàu này rồi.Truyện “Cây Nói Dối” của Frances Hardinge & Miel G. (dịch) sẽ là một lựa chọn thú vị cho bạn đọc.

Đang tải sách
Trang chủ