Duyên và Hoàng lấy nhau đã được 2 năm, có thể nói họ đã có những tháng ngày rất hạnh phúc . Cả hai còn rất trẻ, họ chưa muốn có con . Duyên rất đẹp lại biết cách trưng diện . Lúc đầu Hoàng cảm thấy thật hãnh diện khi đi bên cạnh vợ, hãnh diện vì anh làm chủ một đóa hoa tươi mà bao gã đàn ông phải thèm thuồng . Lâu dần anh trở nên bực bội bởi Duyên ngày càng có nhiều người ái mộ . Có những kẻ dã bất chấp Duyên đã có chồng, theo Duyên về tận nhà và trơ trẽn tặng hoa hồng cho Duyên ngày Valentine . Hoàng đã bắt đầu biết ghen và anh đã cảm thấy khó chịu vì sự trưng diện của vợ .
Từ ngày lấy Duyên, sự nghiệp của Hoàng ngày càng thăng tiến hơn, anh đã leo lên tới chức Giám đốc kinh doanh của một công ty lớn . Những buổi tiếp khách triền miên, những bữa cơm chiều cùng vợ cũng thưa dần . Hoàng bận túi bụi với công việc và anh cảm thấy không yên tâm chút nào khi mỗi ngày Duyên đều trang điểm lộng lẫy, kiêu sa trong chiếc áo dài đến trường dạy học . Thu nhập của Hoàng dư sức để có thể lo cho cuộc sống của hai người thoải mái va dư giả . Nghĩ tới cảnh đón đưa vợ của những gã si tình, Hoàng không chịu nổi, anh bắt Duyên nghỉ dạy ở nhà . Lúc đầu Duyên không đồng ý, nhưng cuối cùng cũng phải nghe lời Hoàng .