Đúng lúc thầy trò cả trường đắm trong niềm vui được mùa thì một toán nông dân kéo đến bao vây, họ khiêng người bị thương tìm cô hiệu trưởng để lý luận. Đại diện của họ yêu cầu cô hiệu trưởng ra nói chuyện. Đám trẻ hết sức lo sợ chạy đi gọi hiệu trưởng:
- Cô hiệu trưởng, cô hiệu trưởng, xảy ra chuyện rồi! Đám trẻ hét lên.
Cô hiệu trưởng mới nghe nói đám người ăn trộm anh đào tối qua thì thầm cười nhạt: Họ không biết xấu hổ sao mà còn tới đây? Chị bình tĩnh bước ra, chị hoàn toàn bình tĩnh bởi vì chính nghĩa nằm trong tay chị.
Những người dân vừa thấy cô hiệu trưởng đã ngạc nhiên, bởi vì hiệu trưởng mới là một phụ nữ trẻ đẹp lạ thường, phút chốc có chút dao động. Nhưng rất nhanh họ đã nhớ đến sứ mệnh của mình. Đại diện của họ đứng lên hướng về phía cô hiệu trưởng phát biểu ý kiến. Ông ta nói hôm qua có một người dân thôn khi trèo qua bờ tường của quý trường đã sảy chân ngã, gẫy xương đùi phải. Bệnh viện nói ít ra phải có một vạn tệ mới cho nằm viện. Người bị thương hoàn cảnh khó khăn, cơ bản không thể có một vạn tệ, yêu cầu nhà trường chịu viện phí. Lý do đơn giản là anh ta bị ngã bởi tường rào của nhà trường.