Trong ký ức thơ ấu, Trác Ưu luôn nhớ về Lục Tây Dương, cậu bé đã từng chọc tức cô ở trường mẫu giáo nhưng cũng là người mang đến niềm vui cho cô. Họ trở nên thân thiết nhờ những trò nghịch ngợm ấy. Sau khi Tây Dương rời khỏi trường mẫu giáo, họ mất liên lạc và Trác Ưu quên đi về cậu bạn nhỏ ấy. Chẳng may, khi lớn lên, họ gặp lại nhau nhưng Tây Dương đã là người yêu của Sử Vân, bạn thân nhất của Trác Ưu. Dù trong tim Tây Dương vẫn tồn tại tình cảm đặc biệt từ thuở nhỏ với Trác Ưu và Trác Ưu cũng có tình cảm với anh, họ phải giấu nỗi lòng ấy, tôn trọng tình bạn và cùng nhau trải qua thời học sinh đáng nhớ. Khi Tây Dương và Sử Vân chia tay, anh không dám thổ lộ với Trác Ưu, lo sợ gây rối cho cả hai. Mối quan hệ giữa họ tiếp tục mơ hồ như vậy. Sự xuất hiện của Thương Thang, người yêu cũa Trác Ưu, khiến khoảng cách giữa họ trở nên lớn hơn. Tây Dương quyết định sang Anh du học, giữ kín tình cảm của mình. Anh viết những lá thư gửi tâm sự cho Trác Ưu nhưng không bao giờ gửi đi. Cho đến khi Trác Ưu mười tám tuổi, Tây Dương quay trở lại để thổ lộ tình cảm với cô…