Quý ròm dĩ nhiên không thể là một ngoại lệ, nhất là tối hôm qua nó thức khuya lơ khuya lắc ráng đọc cho xong cuốn “Toán học ứng dụng trong đời sống” mà nó vừa mua được chiều hôm trước. Như thường lệ, đúng sáu giờ rưỡi sáng, chuông báo thức đổ hồi. Nhưng Quý ròm không buồn nhỏm dậy. Nó cựa quậy và lăn một vòng trên giường trong khi mắt vẫn nhắm tịt. Đang mơ mơ màng màng, Quý ròm cảm thấy có ai đó đang nắm lấy chân nó. Rồi tiếng bà gọikhẽ:
– Nào, dậy đi cháu! Quý ròm khôngtrả lời, thậm chí không cả nhúc nhích. Tất nhiên nó không dại gì hé môi để bàbiết là nó đã thức.
– Dậy đi! Cháu cứ nằm ườn ra như thế này khôngkhéo trễ học mất! Lần này không chỉ lay, bà còn cù vào cả lòng bàn chân nó. Quý ròm lim dim mắt, cố chịu đựng. Nhưng cuối cùng nhột quá, nó đành phải thét lên:
– Bà ơi, để yên cho cháu ngủ! Hôm nay cháu được nghỉ học! – Hôm nay là thứ tư kia mà!….
Reflow text when sidebars are open.